Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

NGỘ



NGỘ
Đêm quái đản nên linh hồn trần trụi
Đêm tối đen nên dấu kín lòng tham
Đợi ngày lên đất trời say tuý luý
Những giọt nắng vàng thảng thốt vỡ tan.

Đời là vậy khóc, cười vô tội vạ
Đem dư hương dâng ảo vọng lụi tàn
Như cơn giông quay cuồng trong hoan lạc
Rửa sạch bụi đời nhuốm nợ nhân gian.

Đời bình thản buông trôi cùng năm tháng
Người tị hiềm níu giữ mộng trần ai
Mặc cả mơ tiên tiền duyên chìm lắng
Đọng lại chân như bao nỗi đoạ đày.

Càng tin yêu càng xói mòn hy vọng
Càng ngây ngô càng cởi mở tình thơ
Nên người trí đảo điên trong thác loạn
Nên kẻ ngây bình thản giữa hư vô.

Đời rất gần nên đời rất xa lạ
Muôn vạn người quen có mấy người thương
Suốt kiếp cô đơn làm hàng bóng ngã
Tâm cảm lạc loài giữa biển sắc không.



LÊ VI

Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010


VỰC THẲM MÊ LY


Ta lịm chết trước sắc màu chân lý
Rớt xuống bờ vực sâu thẳm mê ly
Thả tình trường đan chéo gót tháng ngày
Tay buông xuôi rã tan từng hơi thở .

Gối nỗi sầu lưng chừng giăng mắc gió
Đem yêu thương đi mặc cả thời gian
Sóng sánh nhân đôi khát vọng ngập tràn
Trong đớn đau nghe hồn vương ngấn lệ .

Ta lạc lõng giữa đất trời đơn lẽ
Làm thiêu thân vô tội trước giáo điều
Bao trái ngang bao lầm lỡ phiêu du
Cũng vùi chôn theo vết hằn cát bụi .

Trả lại em chuỗi ân tình tàn lụi
Thấm ướt linh hồn loã thể mù sương
Lê thân hoang dại ven cõi thiên đường
Ngân vang điệp khúc giao hoà thần thánh .

Thế giới ngủ vùi, hư không hoang lạnh
Bóng tối chập chờn phó mặc tai ương
Ta nhìn thấy em từ phía ánh dương
Ngập ngụa trong nhau sắc hoa màu sáng …

LÊ VI